Tác giả: Công Đảng Nhục Khống
Cái mông của hoàng đế bị lộ trong không khí, huyệt nhỏ phía trước bị ngón tay đụng vào chọc hắn đến run lên, ưm nhẹ một tiếng, hai con mắt trở nên đầy nước, đóa hoa giữa hai chân bị người khác nhìn chằm chằm khiến hắn muốn khép lại giấu đi nơi cấm kỵ kia: “Ngươi, ngươi đừng xem!”
Lạc Ảnh nhanh chóng lấy tay chặn hai chân của hắn lại, dùng lực mở rộng phía dưới để mọi thứ hoàn toàn lộ ra, cúi đầu chóp mũi dựa vào ngửi nơi đó một chút: “Nơi này của bệ hạ thật đẹp, cái mông vừa thơm lại vừa ngọt, cùng hai cái lỗ nhỏ khiến nô tài yêu đến chết, nô tài không những muốn xem mà còn muốn liếm, đem đầu lưỡi dùng sức thao hai cái tao động, đem chúng liếm ướt phun d*m thủy khắp nơi!”
Bị lời nói đầy tình dục này khơi dậy những hình ảnh trong đầu óc, cái cảnh tiểu huyệt bị đầu lưỡi bị liếm thật sự quá đẹp, khiến hắn chảy càng nhiều nước, nghĩ như vậy, cảm giác muốn được liếm trong huyệt ngày càng mãnh liệt, bị cẩu nô tài chơi đến phun trào, “A… Tao huyệt ngứa quá… A… Muốn bị liếm… Ưm… Cẩu nô tài… Nơi đó không thể dùng tiếp… A… Trẫm muốn cưỡi ngựa… A… Không thể thao nữa…”
Nhìn bộ dáng thèm muốn chết còn giả bộ của hắn, dục vọng của Lạc Ảnh lại dâng trào, nhưng lại kiêng dè hắn là hoàng thượng mà lại bị người khác thao đến không thể cưỡi ngựa, có thể sẽ ghi hận rất lâu, vội ghé lại hôn lên môi hắn: “Được rồi, không thao, nô tài chỉ liếm liếm tao động của bệ hạ, uống d*m thủy của bệ hạ đỡ khát, giúp bệ hạ bớt ngứa có được không?”
“Được… Nhanh liếm ta… Liếm tao động của ta… Nó rất nhớ ngươi… A…” Thiệu Duẫn Kỳ quay người, chủ động đem hai chân gác lên bả vai Lạc Ảnh, thân thể treo lơ lửng, chỉ còn hai tay cùng vai để dưới đáy long kiệu, nơi riêng tư tiến thẳng tới phía trước Lạc Ảnh.
Hai tay để trên bắp đùi của hoàng đế bệ hạ hầu hạ hắn, “Bệ hạ nhỏ giọng một chút, nơi đây toàn là người!” Nói xong, khoang miệng ấm áp liền liếm lên hoa huy*t ướt át, đầu lưỡi nhanh chóng tiến vào bên trong liếm láp.
Hạ thể Thiệu Duẫn Kỳ bị khoái cảm tấn công, không nhịn được thét cao giọng, nhưng nghĩ tới tình hình bây giờ chỉ có thể nhanh chóng cắn vào cổ tay, kêu loạn ưm a một hồi. Bên ngoài vô cùng huyên náo ầm ĩ, người khác căn bản sẽ không chú ý tới tình huống bên trong kiệu, nhưng cảm giác làm chuyện dâm đãng giữa ban ngày đem lại cảm giác kích thích quá lớn, Thiệu Duẫn Kỳ kiên trì vài lần liền co quắp phun ra, d*m thủy nhanh chóng phun vào miệng Lạc Ảnh, bị tiểu thái giám không kịp phản ứng nuốt toàn bộ vào trong miệng.
Không nghĩ tới hoàng đế sẽ nhanh bắn tinh như vậy, trong miệng đầy mùi vị thơm ngát câu dẫn, đem chân dài trên bả vai khép lại, đem cự long gắng gượng của mình để giữa hai chân, cái đùi của bệ hạ vì quanh năm rèn luyện mà vô cùng rắn chắc có thịt, bên trong bắp đùi vì cưỡi ngựa mà mài tới chai sần, hiện tại dù đã bớt đi phân nửa nhưng côn th*t cắm bên trong bị đùi lớn kẹp lại, vẫn vô cùng thoải mái.
Nhanh chóng đâm vào giữa hai đùi hắn, quy đầu tím đỏ khổng lồ đánh vào bên trong, cán ma sát hoa môi vừa mới chảy nước, mãnh liệt như thế khiến Thiệu Duẫn Kỳ nhanh nổi lên tình dục, quy đầu khổng lồ cố ý ma sát huyệt của hắn, Thiệu Duẫn Kỳ cứ mỗi lần y ra vào đều muốn vật kia đâm vào trong thân thể của mình, khát vọng nó phá tan thân thể của hắn, đem hắn phun đầy d*m thủy: “A… Thoải mái… Ngươi lớn quá… Thật thích bị chơi như vậy…”
Tiếng rên rỉ bị đè nén không dám lớn tiếng phát ra, đây có lẽ là điều thiếu sót nhất trong trận ái tình này, thái giám cùng thị vệ canh giữ bốn phương đều không biết rằng, đế vương của bọn họ bên trong kiệu, thân thể trần truồng bị người ta cưỡng hiếp nơi riêng tư, còn vô cùng vui vẻ cam tâm tình nguyện.
Trên đường hai người cứ như thế mà trôi qua, chờ tiểu Lạc tử chỉnh chu y phục của cả hai, thuận tiện ăn đậu hủ một phen, đội ngũ mới dừng lại. Cuối cùng cũng đã đến bãi săn!
Thị vệ thái giám bày ra doanh trại, khuôn đồ sắp xếp, ai nấy đều bận rộn, con cháu thế gia vì muốn biểu hiện một chút trước mặt hoàng đế, cũng cùng đi chỉ huy hỗ trợ. Tiểu Lạc tử chỉ hầu hạ mình hoàng thượng cùng hắn đi nơi xa, phía sau còn có vài ngự tiền thị vệ, bởi vì vừa rồi vui sướng quá mức mà hai chân run rẩy, nhưng lại không muốn mất mặt trước mặt các thần tử mà phải cố gắng đi dạo khắp nơi.
Thiệu Duẫn Kỳ đi rất chậm, hai tay chắp sau lưng bước đi, ra vẻ như đang thưởng thức phong cảnh nơi này, trong lòng lại mắng một trận tiểu thái giám đi phía sau, tên cẩu nô tài này câu dẫn hắn, hiện tại hay rồi, chân run suýt chút nữa không đứng nổi, thực sự quá mất mặt mà!
Mà tiểu Lạc công công lại trong lòng âm thầm hút khí, vừa này lúc vừa dìu bệ hạ xuống xe ngựa, trên tay bị nhéo một cái, y không nhìn cũng biết rõ nơi đó bầm đen rồi, đành phải dùng tay không bị thương giữ chặt nơi đó. Vừa hay động tác này lại bị hoàng đế thấy được, trong lòng vui mừng nhưng bên ngoài vẫn giả bộ nghiêm túc hỏi y: “Tiểu Lạc tử, nơi này phong cảnh không đẹp sao? Ngươi cau mày như thế, thân thể không khỏe hay là thế nào!”
Lạc Ảnh khom lưng cúi đầu, cung kính đáp lại: “Bẩm bệ hạ, nơi này phong cảnh hữu tình, nô tài vốn luôn ở trong thâm cung, cũng không tìm được nguyên nhân, thân thể cũng không đáng lo gì, có lẽ đây là trong rừng, khó tránh có vài con sâu tinh nghịch, có lẽ là bị cắn một cái!”
Cẩu nô tài, dám nói trẫm là sâu, thật là đáng chết! Thiệu Duẫn Kỳ buồn bực âm thầm liếc y, nghiến răng nghiến lợi đáp: “Thật vậy chăng? Xem ra tiểu Lạc tử không chịu được sâu, trẫm kêu người đem túi thơm đuổi côn trùng tới, lúc về sẽ ban cho ngươi đeo ở trên người!” Hừ, quay về trẫm sẽ sai người đem hương liệu trong túi thơm đổi thành thuốc bột dụ sâu, để chúng cắn chết ngươi!
Thị vệ ở phía sau không biết chuyện trao đổi ánh mắt, cảm thán Lạc công công thực sự được sủng ái, chỉ là không biết nếu bọn họ ý trong lời nói của Lạc Ảnh, không biết có bị dọa chết hay không!