- Trang chủ
- [Harry Potter Đồng Nhân] Cuộc Sống Trong HP Của Ngụy Sở Hiên
- Chương 28: Xác nhận phương hướng nghiên cứu linh hồn
Tác giả: Ta Yêu Money
Tinh thần Draco tốt hơn nhiều, Harry cũng bớt lo không ít. Tối Parkinson và Zabini tìm họ cùng đi ăn nên đội ngũ càng đông đảo.
Ăn cơm tối xong, Harry muốn tới thư viện tìm hiểu một chút, nhưng lại có chút lo lắng về Draco.
“Cậu muốn đi thì cứ đi đi, để Pansy và Blaise ở lại tâm sự với mình là được rồi.” – Draco nhìn một cái đúng kiểu Malfoy, khiến Harry ngại ngùng cười cười – “Vậy mình đi nhé, mấy người nói chuyện vui vẻ.” – Xong liền rời đi.
Lại là nụ cười chết tiệt đó! Draco oán hận trừng mắt nhìn Harry một cái, quay đầu nói chuyện phiếm cùng hai người kia.
Harry đến thư viện, muốn tìm một chút về Ma thuật hắc ám, lại phát hiện loại sách đó nằm ở khu vực cấm, buồn đến mức muốn cắn người.
Harry rầu rĩ ngồi xuống một cái bàn nào đó, cẩn thận lục lọi toàn bộ ký ức của mình, hi vọng có thể tìm ra được chút manh mối nào đó. Chỉ là… lúc cậu còn là Sở Hiên cũng không đọc kĩ cuốn sách kia lắm, muốn tìm được gì đó cũng khó khăn.
Ách… Hình như mình đã nghe tiên sinh nói… Voldemort rất si mê Trường Sinh Linh Giá? Thậm chí hắn còn là người hiểu biết hơn bất cứ ai về vấn đề này.
Hình thức trở về của Voldemort rất kỳ quái, là bám vào người khác, không giống như mấy truyền thuyết về ma quỷ của người Trung Quốc, mà giống kiểu sống bám, cộng sinh với thân thể vật chủ, là cái gì khiến hắn có hình thái như thế?
Hòn đá phù thủy có thể làm là thuốc trường sinh, nhưng hắn muốn dùng nó để tái tạo lại thân thể.
A… Đau đầu quá! Tư liệu quá ít! Nếu có người si mê Trường Sinh Linh Giá như vậy, có thể bắt tay vào làm từ đây! Sau đó… Voldemort dùng phương thức này trở về…. Hắn muốn sống lại…. Linh hồn hắn mạnh lên, hắn muốn tìm phương pháp để trường sinh.
Vì thế, Harry bắt đầu tìm hiểu mấy cuốn sách về linh hồn.
Một khi Harry đã tập trung vào việc gì, thì rất khó có thể từ bỏ, điểm này Severus rất rõ ràng. Cho nên, một khi Harry có hứng thú với phương diện nào đó, y nhất định sẽ hết sức đả kích, sau đó tìm ra kết hoạch học tập… [Giáo thụ đại nhân, ngài nhất định là rất mệt…]
Mặc kệ là nói thế nào, Harry hiện tại có cảm giác, biết mệt mỏi, cho nên cũng rất nghe lời. Nhưng hiện tại vì Severus không biết tình trạng của Harry, nên y không có biện pháp ngăn cản….
Sáng hôm sau, Draco tỉnh lại, thấy Harry vẫn đang lật sách, hơn nữa còn không ngừng lầm nhẩm gì đó.
“Trời ạ, Harry!” – Draco kêu to – “Cậu thức trắng cả đêm à?”
Harry xoa xoa gáy, nhìn về phía Draco, gật đầu, lại lật sách tiếp.
Draco nhảy xuống giường, giật lấy cuốn sách trong tay Harry “Linh hồn huyền bí”? Trời ạ? Rốt cuộc là ai cho cậu đọc loại sách này? Hiện tại….” – Draco dùng một cái vô trượng ma pháp – “A, năm giờ bốn mươi, lập tức lên giường ngủ! Sáng nay mình sẽ xin phép cho cậu!” – Nói xong liền kéo Harry lên giường.
“Không sao, mình không sao! Để mình xem một lát nữa, sau đó đi ăn sáng, Thảo dược học và Ma dược có quan hệ chặt chẽ, mình không muốn nghỉ…” – Harry giãy dụa muốn đứng lên, lại bị Draco đè xuống.
“Hừ, mình không biết cứu thế chủ lại có nhiều tinh lực thế đấy, nếu vậy, lát chúng ta đến văn phòng chủ nhiệm, thế nào?”
Được rồi, uy hiếp này quả nhiên hiệu quả. Tuy là cậu không sợ nọc độc của tiên sinh, nhưng nếu như… Tiên sinh bắt cậu sao chép mấy thứ vô dụng gì đó, hoặc là bóc lột sức lao động của cậu… Ai, không nghĩ thì hơn.
“Tiểu Long… Cậu sẽ không nói cho tiên sinh, đúng không?” – Harry năn nỉ nhìn Draco, trong mắt đã có chút nước, như kiểu nếu không nghe được đáp án như ý muốn thì sẽ khóc. Draco trúng chiêu, vô thức gật đầu, sau đó,.. Hung hăng trừng mắt lườm người kia – “Ngủ đi, lát mình sẽ mang cho cậu chút gì đó để ăn!”
Bữa sáng, Zabini nhìn thấy mỗi Draco, nhíu mày hỏi: “Draco, hôm qua là cậu, sao hôm nay, Harry bị bệnh à? Thật là khổ nha…”
“Chắc là vì vết sẹo đúng không? Hôm qua lúc lên lớp vẫn còn đau.” – Parkinson chậm rãi đi tới, có vẻ là vừa mới tỉnh ngủ.
Draco lựa chọn im lặng, cậu đã nghĩ ra nên xin phép thế nào. Nói sau… Giáo phụ thật bất công… Ách, xà vương từ nhỏ đã chú ý đến Harry rồi! Nghĩ đến đây, Draco lại thấy bất mãn, cậu là con đỡ đầu của giáo phụ, thế mà y lại đối xử với Harry tốt hơn?
Chỉ là Draco không ngờ, quyết định này lại khiến cho Harry gặp phiền toái.
Harry ngủ một lát, lúc tỉnh dậy đã là chín giờ. Ăn uống qua loa vài thứ, cậu lại tiếp tục nghiên cứu. Mà phía ssau, Severus cũng vừa kết thúc công việc, nhớ Draco có nói là vết sẹo của Harry lại đau, cảm giác không thể yên tâm, cho nên đến xem tình hình thế nào. Lúc vào phòng ngủ lại thấy tên nhóc kia đang ngồi đọc sách, ánh mắt tràn ngập cuồng nhiệt.
“Hừ, nghe nói ai đó không thoải mái, hóa ra chỉ là chăm chỉ nghiên cứu quá sao? Thế mà lại dám lừa gạt giáo viên. Được, giỏi lắm!” – Thanh âm trầm thấp tràn ngập tức giận, độ ấm nhanh chóng giảm xuống, làm cho Harry rùng mình.
Harry hoảng sợ đứng dậy, nhìn về phía Xà Vương chuẩn bị phun hỏa: “Tiên sinh….!” – Nhất thời, Harry không biết nên giải thích thế nào, trong lòng vô cùng gấp gáp: Làm sao bây giờ, làm sao bây giờ? Tiên sinh đang rất tức giận. Hậu quả chắc chắn sẽ rất nghiêm trọng! Y, y… Y sẽ không đánh PP ta chứ? [Ai, quả nhiên phạt xử lý dược liệu chỉ là chuyện nhỏ, đánh PP mới gọi là uy hiếp!] – Harry nghĩ, hai tay đã không tự giác ôm mông.
Severus nheo mắt: Xem ra lần đó đã để lại ám ảnh? Vì sao mỗi lần ta tức giận, hắn đều có động tác này? [Đại nhân, chân tướng của ngài!]
“Ngươi và Malfoy, lừa gạt giáo viên. Trừ Slytherin 50 điểm. Đêm nay đến văn phòng của ta. Cấm túc! Ta sẽ tự mình thông báo cho Malfoy!” – Nói xong cười nguy hiểm đến trước mặt Harry, lấy tập giấy trong tay cậu – “Tịch thu! Lập tức lên giường nằm! Đừng để cho ta phát hiện ra ngươi xuống giường trước giờ cơm trưa!”
Harry ảo não leo lên giường, đáng thương nhìn Severus.
Severus hừ lạnh một tiếng, cầm theo tập giấy, xoay người, áo choàng tung bay rời đi.
Draco vẫn còn chưa biết vận mệnh bi thảm của bản thân….
Đang tải…